Trích các đoạn văn có ý tứ từ sách để suy ngẫm linh tinh.
- Phép dụng binh, là lấy mưu làm chính! Đó là dùng mưu lược trận, trước tiên phải mưu đoạt địa lợi; muốn dùng mưu thắng địch, trước tiên phải dùng mưu đặt bản thân vào thế bất bại.
- Dũng cảm hay nhát gan là tại phương pháp, thành hay bại là tại trí. Nghĩa là dũng cảm hay nhát gan nằm ở mưu, mạnh hay yếu nằm ở thế. Mưu đạt, việc thành thì làm người dũng, mưu hỏng, thế mất thì làm người nhát gan giả dũng cảm.
- Hiền tài trong thiên hạ đủ để dùng cho cả đời, không lo không có người, chỉ lo không biết người, không lo không biết người chỉ lo biết mà không dùng được.
- Nước có nội loạn, không thể xuất binh; lòng quân không yên không thể ra trận; trận thế không chắc chắn, thì không thẻ đánh; không đồng lòng đánh, tất không thể quyết chiến.
- Điều thú vị của đời người chính là ở đây, tương lai là thứ không có cách nào mò bắt được, bọn ta chỉ đành tùy cơ ứng biến, cố gắng hết sức mình.
- Không có sinh, không có tử. Sinh mệnh chỉ là một trò chơi nhỏ đang ngẫu nhiên diễn ra trong vũ trụ.
- Giống như đức tính, phẩm hạnh khi còn trẻ, quyết định điều kiện sinh sống lúc tuổi già, đời sống cõi trần quyết định đời sống bên kia cửa tử.
- Thế giới lúc nào cũng đầy dẫy thiện ác, không đủ sức mạnh, con người sẽ bị tước hết quyền lợi được hưởng thụ cuộc sống.
- Thiên đạo tuần hoàn, dương cực âm sinh, âm tiêu dương phục, tận sinh là tử, tận tử là sinh, đó là đạo lý của Trời Đất.
- Sáng tạo bất chiếm hữu, Thành công bất tự cứ. 10 Cả đời ta theo đuổi tìm kiếm cái tận mỹ, nhưng chỉ là dùng tâm trạng của người quan sát để thưởng thức mà thôi. Đó cũng là ý nghĩa sâu xa của Dịch kiếm thuật, ta truyền cho con.
- Sống trên đời này, chính là một biển khổ, chúng ta đều là người sinh sống trong biển khổ, nhưng điểm khác nhau là, có ít người ở trên thuyền, mà có ít người, thì phiêu dạt khắp nơi, cái thuyền này, chính là thế lực, thế lực có lớn có nhỏ, còn con thuyền, cũng có lớn có nhỏ, như hoàng tộc Đại Tấn hiện giờ, đang ở trên con thuyền lớn nhất biển khổ, còn Thiên Long Đạo, Minh Nghĩa Kinh Viện các loại, còn có những thế gia ngàn năm, đây đều là những con thuyền lớn, còn Ô gia chúng ta, cũng là một chiếc thuyền, chúng ta, đều ở trên chiếc thuyền này, tạm thời thoát ly biển khổ, nhưng nếu vạn nhất thì sao, vạn nhất có một ngày nào đó con thuyền bị chìm, hoặc là nói, ngươi cần phải rời khỏi con thuyền này, đi làm chuyện của chính ngươi thì sao? Khi đó, ngươi cần một điểm dừng chân, nếu không, chỉ có thể lưu lạc giang hồ, nước chảy bèo trôi, thích ứng mọi tình cảnh, như vậy không tốt, phong hiểm quá lớn, trừ phi, thực lực của ngươi đạt tới tiêu chuẩn của hắc bào nhân, dịch cân giới, đến thực lực đó, không nói thoát ly biển khổ, ít nhất ngươi có vốn liếng du lịch biển khổ, nhưng mà, trên đời này có bao nhiêu người đạt tới dịch cân giới chứ, Tiểu Báo Tử, nghe lời ta, nhân lúc ngươi còn trẻ, lại có chút vốn liếng, ngươi phải làm ra một con thuyền, không cần quá lớn, nhưng đủ để chứa ngươi là được.
- Chu Báo vốn muốn cười, nhưng chợt tưởng tượng, liền sao cũng không cười nổi nữa, không sai, thiên tâm nhất từ, lời này nói một chút cũng không sai, sinh linh trong thiên địa, đều ỷ lại vào thiên, ỷ lại vào địa, không có Thiên địa sẽ không còn không gian sinh tồn, Thiên địa cung cấp vô tận nguyên khí, vô tận lương thực, vô tận trụ sở, lại không cận bất luận hồi báo nào cả, việc nó muốn duy nhất chính là không nên đòi lấy quá nhiều, coi như người có đòi lấy nhiều hơn, khiến thiên không thể nhịn được nữa, cầm lôi đến bổ ngươi, còn có thể chừa lại cho ngươi một đường sinh cơ, cho ngươi đạt được một ít chỗ tốt, đây không phải nhất từ, vậy thì ai là nhất từ đây?
- Tiên văn và phù văn không giống nhau, cũng không giống với văn tự của người bình thường, phù văn cũng tốt, văn tự bình thường cũng tốt, muốn biểu đạt một ý tứ phải có rất nhiều ký tự xuyên thành cùng một chỗ, hình thành một câu, mới có thể biểu đạt một ý tứ nguyên vẹn. Nhưng tiên văn thì lại không giống thế, một tiên văn có thể biểu đạt ra vô số ý nghĩa. Có thể làm rõ nghĩa của một chữ, cũng có thể biểu đạt ý tứ của cả một câu, thậm chí một tiên văn còn có thể biểu đạt phát huy vô cùng tinh tế ý nghĩa của tất cả sách vở trong thiên địa.
- Dựa vào cái gì? Dựa vào một chữ Ngộ! Ngộ càng nhiều đối với một tiên văn, ý nghĩa có thể biểu đạt ra lại càng nhiều, uy lực cũng càng mạnh.
- Sự khác nhau lớn nhất giữa La Thiên pháp khí và Tiên khí có ba cái, thứ nhất là về mặt chất liệu, điểm này bởi vì trong La Thiên pháp khí này có dung luyện mảnh vỡ của Viễn Cổ Thánh Thành cho nên ảnh hưởng không lớn. Về phần hai phương diện khác, một cái chính là La Thiên không gian. La Thiên không gian của La Thiên pháp khí chính là một không gian bình thường mà thôi, không có bất kỳ tính chất đặc biệt nào cả, mà La Thiên không gian của Chí Tôn Tiên Khí lại là một thế giới nguyên vẹn, có thể là Đại Thế Giới cũng có thể là tiểu thế giới, phẩm chất của La Thiên không gian trực tiếp quyết định phẩm chất của Chí Tôn Tiên Khí. Cái cuối cùng chính là nguyên, cái gọi là nguyên, chính là pháp trận trong La Thiên pháp khí, thứ cung cấp năng lượng cho toàn bộ pháp khí, là năng lượng suối nguồn của cả La Thiên pháp khí và tiên khí!
- Đúng vậy, vô số năm qua, vô số lần kiếp số, muốn vượt qua kiếp số của thiên địa, phương pháp hữu hiệu nhất chính là trốn, tìm một nơi không có người ở, tuyệt đối an toàn để trốn, từ từ đợi kiếp số qua đi, đây là phương pháp được chứng minh là hữu hiệu nhất, nhưng muốn làm được điểm này lại không dễ dàng, phải biết rằng, trước khi kiếp số diễn ra, đều sinh ra vô số hấp dẫn, nếu như không chịu được một trong những thứ hấp dẫn đó, nhiễm nhân quả, muốn trốn, cơ hồ là chuyện không có khả năng, cho dù ngươi trốn ở nơi rất tốt, nói không chừng sẽ vì một nhân tố ngẫu nhiên mà liên lụy vào trong, cuối cùng là chết trong kiếp số, còn có một loại phương pháp đó chính là chủ động ứng kiếp, trước khi kiếp số diễn ra phải làm ra chuẩn bị để ứng kiếp, điều kiện tiên quyết là, ngươi phải có năng lực suy tính cực kỳ cường đại, còn phải có tự tin rất mạnh vào bản thân mình, ở trong kiếp số phát ra hào quang sáng chói, mà chủ động ứng kiếp, biện pháp hữu hiệu nhất, đó chính là tìm kiếm người ứng kiếp, người ứng kiếp là quần thể đặc thù trong kiếp số, đặc thù rõ rệt nhất, trước kia kiếp số diễn ra, sẽ đạt được nhiều chỗ tốt, trong thời gian ngắn nhất quật khởi, không tới mấy trăm năm, thậm chí là mấy chục năm, thời gian mấy năm, liền hoàn toàn thành tựu mà người bình thường phải mất tới ngàn vạn năm, giống như là ngươi!
- Có thể nói như vậy, mỗi một kỷ nguyên đều tương đương với một vòng đời của Thế Giới Thụ, mỗi một chủng sinh linh, đều hấp thu chất dinh dưỡng từ Thế Giới Thụ, sinh linh bình thường, giống như con kiến trên táng cây, là côn trùng, đần độn, không biết biến hóa trên cây, cho dù cái cây có khô héo, bắt đầu suy vong, ảnh hưởng đối với bọn chúng không lớn, mà trong tất cả sinh linh, tu sĩ hấp thu chất dinh dưỡng nhiều nhất, chói mắt nhất, bọn họ khác với sinh linh bình thường khác, trường kỳ tu luyện, mà quá trình tu luyện lại không thể tách rời với việc hút mật của cây, biến thành một bộ phận của cây, giống như một nhánh cây, mà cái cây này, ẩn chứa đại bộ phận chất dinh dưỡng tốt nhất của cây, cung cấp nuôi dưỡng bọn họ, mà thời điểm cây này đi tới mức suy vong, những tên tu sĩ này có quan hệ mật thiết nhất, không thể ngăn cản được chiều hướng suy vong của cây, đây là số mệnh của bọn họ, mà Thiên Tiên, đã đứng trên đỉnh của tu sĩ và sinh linh khác, bọn họ, giống như quả của cây này, đặc biệt là những tên Thiên Tiên cổ xưa, bọn họ đã sớm biến thành hạt giống, thoát ly phạm vi của cây, không còn quan hệ gì với cây này nữa, thậm chí bản thân mình có thể biến thành cây trưởng thành, cho nên, cho dù là cây có chết đi, tan vỡ, đối với bọn họ, không có quan hệ gì.
- Địa Tiên địa vị cũng có chút xấu hổ, có lẽ bọn họ có cơ hội biến thành hạt giống, có lẽ đã hình thành hạt giống, nhưng vẫn còn cần cây này nuôi dưỡng, một khi cây này không cung cấp dinh dưỡng nữa, một ít trái cây không thành thục sẽ chết héo, mà một ít trái cây đã thành thục, mới có thể tránh thoát khỏi kết cục này.
- Mạt Pháp Chi Kiếp, giống như quá trình suy bại của cây, đây là một quá trình dài dằng dặc và tàn khốc, cũng là quá trình làm cho người ta tuyệt vọng nhất, trừ Thiên Tiên, tất cả tu sĩ, duy nhất có thể làm trong quá trình tuyệt vọng này chính tìm kiếm hi vọng. Tìm được, ngươi là người may mắn, tìm không được, vậy thì sẽ chết theo cây này.
- Mỗi một kỷ nguyên, đều sinh ra đời một ít Thiên Tiên, nhưng số lượng tuyệt đối không nhiều, chỉ có mấy người, mà trong một kỷ nguyên, có hai Thiên Tiên là đặc thù nhất, chính là Thiên Tiên ra đời đầu tiên trong kỷ nguyên mới, được xưng là Nguyên Thủy Đại Thánh, đại biểu cho bắt đầu, mà một còn lại, chính là Thiên Tiên ra đời cuối cùng trong kỷ nguyên đó, được xưng là Thông Thiên Đại Thánh, đại biểu cho việc kết thúc kỷ nguyên, nhưng vẫn còn một loại Thiên Tiên, cho dù trải qua vô số kỷ nguyên cũng khó sinh ra một người, đó chính là Thiên Tiên ra đời duy nhất trong một kỷ nguyên, tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, tuyên cổ duy nhất, Thiên Tiên như vậy, được xưng là Bàn Cổ Đại Thánh.
- Tìm kiếm quy luật từ trong thất bại.
- Lấy áp lực để kích thích, lấy nước làm môi giới, dùng hô hấp đặc biệt để phụ trợ, đây chính là nòng cốt của phương pháp.
- Cảm giác được mọi người thừa nhận là rất thần kì, chỉ khi có cảm giác thì mới có thể giao tiếp với năng lượng, mà những người có cảm giác mạnh mẽ thì thậm chí có thể khống chế hình dạng và kết cấu của năng lượng
- Thời kỳ đầu năng lượng không có hình dáng cố định, năng lượng nguyên thủy nhất, nó không có kết cấu hay trạng thái ổn định. Sắp xếp lại năng lượng nguyên thủy vô định hình trong đó, tạo nên các dạng năng lượng khác nhau như ôn hòa, dữ dội, sắc nhọn, nóng bỏng…
- Có ba thứ xuyên suốt hệ thống tạp phiến, đó là năng lượng, cảm giác và kết cấu.
- Hô hấp ở độ sâu này có lợi ở chỗ có thể hạ thấp nhịp tim, dễ dàng tiến sâu vào trạng thái tĩnh lặng.
- Tôn chỉ của câu lạc bộ chính là hết sức tìm mọi cách để huyễn tạp cấp thấp được ứng dụng rộng rãi vào trong cuộc sống của chúng ta.
- Sốt ruột cũng không có tác dụng, vậy lo lắng làm gì? Làm được điều gì tốt nhất thì làm, kết quả tự nhiên là tốt nhất. Nếu làm đúng như vậy mà kết quả vẫn không để mình hài lòng, vậy thì rõ ràng là kết quả này không thuộc về mình.
- Hình thái càng cơ bản thì càng dễ tìm hiểu đến bản chất của sự vật, đây là quy luật.
- Trong mắt hắn, việc phục chế hoàn mỹ tác phẩm của chế tạp sư khác cũng không có giá trị. Hắn muốn học tập chính là phương thức những chế tạp sư kiệt xuất này suy xét vấn đề, ý nghĩ của bọn họ, cùng với bọn họ làm thế nào đem kết cấu trong đầu áp dụng vào tạp phiến.
- Hắn muốn tỉnh táo suy nghĩ một chút, hắn vẫn tin tưởng muốn làm một việc thì phải có hứng thú mạnh mẽ. Nhưng nếu muốn để bản thân đi tới bước cuối cùng, tìm đến ngọn nguồn thì phải vĩnh viễn duy trì tỉnh táo.
- Một vị chế tạp sư nếu như không thể khống chế chính xác mỗi khâu chế tạo thì không cách nào trở thành một vị chế tạp sư thành công.
- Mong muốn trở thành cường giả, phải có được tâm của một cường giả.
- Chế tạp sư cao cấp vốn dĩ rất thưa thớt, nguyên nhân là do bọn họ chỉ nghiên cứu trên tuyệt đại đa số vấn đề gặp phải, mà không đặt cuộc sống vào vấn đề.
- Không ngừng mô phỏng các loại tình huống để lựa chọn kỹ năng cần thiết.
- Dù kĩ thuật gì đẹp đẽ đến đâu nếu bóc đi lớp vỏ hào nhoáng bên ngoài, bên trong nhất định là do hơn hàng trăm ngàn loại đơn điệu, buồn tẻ, rèn luyện một cách máy móc mà thành. Mỗi một bậc tăng lên thường phải kiên trì không ngừng rèn luyện trên ngàn vạn lần.
- Cảm giác, cuối cùng là một loại năng lực của con người, một loại tiềm năng. Vô luận năng lực gì, càng gặp hoàn cảnh tàn khốc, càng dễ dàng phát triển rất nhanh.
- Kết cấu quyết định tính chất, đây là định luật cơ bản nhất của cảm giác.
- Trạng thái bình tĩnh đối với ý thức có lợi thật lớn, mà nếu như có thể đạt tới trạng thái yên lặng cực kì cao, thậm chí có thể nuôi dưỡng ý thức. Tạp phiến tính toán 0 Mỗi một tia sáng giống như một ngôi sao, chúng nó chuyển động một cách chậm rãi. Trong những ngôi sao này, thỉnh thoảng có một chút đường nét màu bạc không đồng nhất uốn lượn, di động. Hấp dẫn nhất chính là những bề mặt trong suốt giống như thủy tinh, mỗi mặt lớn nhỏ không đồng nhất, phân bố một cách lộn xộn.
- Ngoài điểm, đường và mặt còn có những kết cấu phức tạp ba chiều và đa chiều khác nữa…
- Nhật nguyệt tinh hoa: Mặt trời và mặt trăng, bao gồm mặt đất dưới chân ngươi đứng chẳng qua là ba tinh thể nhỏ bé mà thôi, vô số tinh thể nhỏ bé như vậy hợp thành những ngôi sao trên bầu trời đêm mênh mông. Cho nên, cái gọi là nhật nguyệt tinh hoa thật ra chính là tinh thần lực, hiểu được hấp thu thiên địa linh khí chính là hiểu được hấp thu tinh thần lực. Tinh thần lực không phải là vô hình, ngươi nhìn thấy nước thủy triều lên xuống, vạn vật sinh ra rồi chết đi, hết thảy đều bị nhật nguyệt tinh thần ảnh hưởng, cũng chính là bị tinh thần lực ảnh hưởng.
- Có thể thấy được uy lực của tinh thần lực, hấp thu thiên địa linh khí chính là lấy tinh thần lực có thể thay đổi thay đổi vạn vật làm của riêng. Đợi đến khi nó trở thành lực lượng của ngươi, ngươi có thể điều khiển nó, chẳng những có thể lợi dụng nó giúp cho mình trở nên hùng mạnh, còn có thể lợi dụng nó ảnh hưởng tới người khác, đó chính là pháp lực, dụng tâm cảm ngộ đi!
- Cái gì gọi là pháp lực? Pháp là cái gì? Lực là cái gì? Pháp chính là công pháp ngươi tu luyện, cũng là phương pháp điều khiển, lực chính là lực lượng ngươi điều khiển, cũng là tinh thần lực. Có pháp không lực, chính là có lòng mà không đủ lực, có lực không pháp, vậy không khác gì người chết, lực mạnh tới mức nào cũng không liên quan với ngươi. Chỉ có pháp và lực hợp hai thành một mới là pháp lực, người pháp lực cao thâm có thể đẩu chuyển tinh di, không gì mà không làm được
- Nguyện lực: Ngươi phải biết có hàng trăm hàng ngàn loại người, trong nguyện lực hội tụ bao hàm tạp niệm thất tình lục dục của đủ các loại người, cho nên lúc sử dụng nguyện lực nhất định phải loại bỏ những tạp niệm kia mới có thể lợi dụng được nguyện lực thuần túy đạt tới mục đích của mình. Nếu không gặp phải thất tình lục dục tạp niệm cắn trả sẽ sinh ra tâm ma, người tu hành thiên tư cao dễ dàng chống đõ tâm ma ảnh hưởng, người tu hành thiên tư thấp nếu như không cẩn thận, rất có thể bị tâm ma cắn trả tẩu hỏa nhập ma. Nhẹ thì người không ra người quỷ không ra quỷ, mất đi bản ngã, nặng thì chỉ có đường chết.
- Ngươi phải tin tưởng một thương nơi tay, thiên hạ không có thứ gì có thể ngăn được ngươi! Cho dù là trong tay ngươi chỉ có một cây thương gỗ, dù phía trước là một ngọn núi lớn, cho dù là một ngọn thiết sơn, ngươi cũng phải tin tưởng chính ngươi có thể một thương phá hủy nó, đây chính là lòng tin, đây chính là khí thế khiến cho địch nhân phải kinh hồn khiếp vía. Không có chút khí thế này, ngươi dựa vào cái gì cướp đoạt nguyện lực thiên hạ với anh hùng thiên hạ?!
- Đây là con đường chính ngươi chọn, đau khổ, vui vẻ dọc trên đường đi phải do bản thân ngươi gánh vác
- Công việc này chẳng khác nào cầm kim nặng trăm cân thêu hoa, đây là khái niệm gì?!
- Quy tắc này không phải là một người tuân thủ, một người tuân thủ không gọi quy tắc, mọi người tuân thủ mới gọi quy tắc. Nếu như mọi người nói ngươi phá hư quy tắc chính là ngươi phá hư quy tắc, nếu như mọi người nói ngươi không phá hư quy tắc, cho dù là ngươi chọc thủng một lỗ trên trời cũng là đúng.
- Trong nháy mắt hắn tựa hồ cảm nhận được sự huyền bí vận hành trong vũ trụ mênh mông, biết được tại sao nam nhân không thể rời bỏ nữ nhân, nữ nhân tại sao không thể rời bỏ nam nhân, bởi vì cần một điểm thăng bằng, chỉ có đạt đến điểm thăng bằng nào đó mới có thể sống vĩnh hằng.
- Nhất pháp tung hoành, Nhị pháp ngự không, Tam pháp phi thiên, Tứ pháp vô biên!
- Giống như nhốt mình trong một căn phòng tối om, bên trong phòng chỉ có một cửa sổ sáng mịt mờ. Gục trước cửa sổ tựa hồ có thể mông lung cảm nhận được thế giới bên ngoài, phảng phất có núi, có cây, có người, còn có hoa thơm bướm lượn, thậm chí có tiếng nước chảy rào rào, làm cho ngươi vô cùng nôn nóng muốn ra ngoài, nhìn thế giới rút cuộc như thế nào. Nhưng hắn lại không cách nào đâm phá được chiếc cửa sổ kia, tựa như cửa sổ được làm bằng da trâu gân hồ siêu dai, bất luận ngươi dùng hết biện pháp gì cũng không thể đâm được. Có đôi khi cảm giác phảng phất đã đạt đến đột phá, phảng phất có thể dễ dàng đâm thủng chiếc cửa sổ kia, nhưng cuối cùng lại vỡ mộng, làm cho người ta phát điên, tinh thần uể oải
- Đây là sự lột xác từ con sâu lông thành con bướm. Trải quá từng bước bò trườn chậm chạp, kinh qua sự từng trải và tích lũy dài lâu, sau đó yên tĩnh trở lại lắng đọng nội liễm kết thành cái kén, lẳng lặng chờ đợi ngày phá kén trùng sinh.
- Tiền đồ của thế nhân chính là ở dưới chân mình, giống như thí chủ lúc này, bước ra một bước là có một dấu chân, cần gì phải hỏi lời vô căn cứ như vậy.
- Người thì làm, trời thì nhìn, mỗi thứ chiếm một nửa, thiên đạo vô thường, lòng người không thể dò được, há có thể một lời định đoạt? Lão nạp cũng không làm chuyện chỉ điểm tiền đồ khỏi bến mê, nông cạn dưới chân chỉ có bản thân thí chủ rõ ràng nhất, lạnh ấm tự biết, người ngoài làm thế nào biết được?
- Pháp tùy tâm động, âm dương chi cực.
- Không nên buông tha hy vọng khi đang mệt mỏi, lực lượng đến từ chính khát vọng.
- Tức giận là độc dược của cường giả, ngoại trừ tặng ưu thế cho địch nhân ra thì không có tác dung nào khác.
- Mạnh như Quân vương cũng không dám lờ đi dân tâm ủng hộ hay phản đối, cho dù lực lượng khổng lồ đến mức nào, ý chí của hắn chung quy vẫn phải do những người khác thi hành.
- Chi cần ngươi nghĩ ra là đều có thể làm được, chỉ là khác biệt về hình thái mà thôi. Dĩ nhiên chuyện này được quyết định bởi khả năng khống chế của ngươi.
- Mặc kệ người muốn làm gì thì cũng phải thuận theo ý nguyện của mình, tùy tâm mà làm, chỉ có thích hợp với mình mới là điều chính xác nhất.
- Nước có nạn tất sinh anh hùng, trời sắp sập tất có yêu nghiệt. Khi thiên địa gặp nguy, chắc chắn sẽ có những người gánh vác khí vận thiên địa mà sinh ra.
- Đi trăm dặm, chín mươi dặm cũng chỉ là nửa đường, mọi việc đều tiến triển thuận lợi, bây giờ đã đến bước cuối cùng, nếu thành công, vậy kế hoạch vá trời đã hoàn thành mỹ mãn, nếu thất bại thì sẽ bị diệt vong.
- Thiên tai nhân họa, truyền thừa đứt đoạn, thường thường sẽ khiến rất nhiều ghi chép quan trọng biến mất. Con người không nhớ được, nhưng thiên địa có thể ghi nhớ. Mỗi một sinh linh từng tồn tại trong thiên địa này, đều sẽ lưu lại dấu vết tồn tại của chính mình, hay còn gọi là lạc ấn. Sinh linh càng mạnh mẽ, lạc ấn lưu lại càng rõ ràng. Những lạc ấn ấy, tất cả đều tồn tại trong bản nguyên của thiên địa.
- Nếu có đồ tốt, dùng đúng lúc mới thể hiện được giá trị, cất giữ cũng chảng mang lại lợi ích gì cho mình.
- Không ai tận tình dạy bảo hắn điều gì, tất cả đều dựa vào sự lĩnh ngộ của bản thân, dùng thương tích và cơ thể của mỉnh để cảm nhận. Cái gì được dạy dỗ, chung quy là của người khác, lĩnh ngộ mới là của chính mình.
- Tích lũy lực lượng thân thể đến mức tâm thần khó khống chế, như vậy, tiềm thức mới có nhu cầu biến đổi, mói là thời cơ tấn thăng.
- Làm thế nào để rèn luyện tinh thần? Đó là quan tưởng: Khi tĩnh tu, trong đầu tưởng tượng cấu tạo của một vật thể, cố gắng tái hiện lại một cách hoàn chỉnh khôgn thiếu sót, ban đầu quan tưởng những vật đơn giản, sau khi thành thạo thì tăng độ khó, như vậy, trong quá trình quan tưởng sẽ tiêu hao lực lượng tinh thần, đợi tinh thần mệt mỏi, nghỉ ngơi sẽ là cơ hội để tái tạo và tăng trưởng lực lượng tinh thần.
- Lúc bình thường mới lộ ra bản tính.
- Tu luyện hồn thuật chính là quá trình không ngừng tái hiện quá trình của hồn thuật đó, lặp lại thi triển vô số lần, chồng chất lên nhau, mới có thể khiến bí thuật ngày càng mạnh.
- Chọn hồn thuật nào làm nền tảng cho bí thuật trấn hồn, ban đầu cũng chỉ là một cái khung, cần phải hoàn thiện cái khung này trong năm tháng dài đằng đẵng, bổ sung thêm nội dung phong phú hơn, như vậy mới có thể khiến trấn hồn bí thuật ngày càng mạnh. Bỏi vì quá trình này rất giống với vẽ tranh, nên còn được gọi là vẽ hồn.
- Chỉ có cho mình đủ lớn áp lực, mới có thể nghiền ép bản thân tiềm lực.
- Trưởng thành trong khổ đau, mới có thể trở thành người trên vạn người.
- Người trở thành vi sư, người trong thiên hạ, đều là vi sư.
- Chỉ cần là con người thì chắc chắn sẽ có những khúc mắc trong lòng, đó chính là bản chất.
- Thực ra huyễn cảnh không hề đáng sợ, hiện thực mới tàn khốc, nhưng chỉ cần có thể vững tâm thì mọi thứ đều là hư ảo.
- Cuối cùng ta cũng biết vìe sao ta không bằng cô rồi, tình cảm của ta chỉ có sự ỷ lại mà thiếu đi đức tính hy sinh.
- Trong lòng không sợ, cảnh giới là vô bờ.
- Trên đời này không có tuyệt đối chính nghĩa hay tà ác, lực lượng dùng đúng thì chính là Chính đạo, dùng sai thì chính là Tà đạo.
- Thuật nghiệp hữu chuyên công.
- Sống trọng yếu hơn bất cứ cái gì, sống sót chính là may mắn lớn nhất.
- Tỷ như, vị trí ngồi hắn lựa chọn. Chỗ hắn ngồi ở bên cạnh cửa sổ, quan sát không sót một thứ gì ngoài cửa sổ, có thể đề phòng bị tập kích từ ngoài cửa sổ. Nếu tập kích đến từ bên trong trường học, hắn có thể nhảy qua cửa sổ để tránh né đầu tiên.
- Tỷ như quan sát, hắn âm thầm quan sát tất cả xung quanh, phu tử trên bục giảng, đồng học xung quanh, kết cấu trường học, vị trí bàn ghế, ... Rất nhiều lúc, những chi tiết nhìn như không cần thiết này sẽ quyết định sinh tử của ngươi, đừng bao giờ ngại mình nắm giữ quá nhiều tin tức.
- Hắn tựa như thợ săn lão luyện, hắn cảm thụ được con mồi của hắn dường như đã phát hiện. Hắn không biết hình dung loại cảm giác mơ hồ này như thế nào, chửang biết suy đoán này căn cứ vào phán đoán gì, nhưng hoang dã không cần có căn cứ, chỉ có thắng lợi hoặc thất bại, sinh tồn hoặc tử vong.
- Lộ tuyến vận chuyển nguyên lực đều không thoát ly được phạm trù ngũ phủ tám cung. Chẳng qua là trình tự các đường gia tuyến không giống nhau, lộ tuyến khác nhau, hiệu quả tác dụng khác xa, hình thành các loại tâm pháp phong phú, cộgn thêm tám cung có ảo diệu, có nhiều chú ý. Từng nhà sẽ chọn lựa bộ phận trường kỳ nghiên cứu, lâu ngày, tích lũy trầm lắng, từ tù hình thành các bí mật bất truyền của gia tộc.
- Không có gì tốt hơn so với việc tìm đúng con đường của mình, điều đó làm cho người ta phấn chấn.
- Nguyên lực chỉ ở trạng thái vận động mới phát huy tác dụng.
- Con người bình thương thật yếu đuối. Mới có mấy ngày yên bình đã bắt đầu hoài niệm quá khứ rồi.
- Để treo lên đỉnh cao, có rất nhiều kẻ liều mạng.
- Cảm giác kiến thức lắng đọng dần qua từng đời thật là tốt.
- Cảm giác khai thác tiềm năng con người chắc là thế này rồi, lòng dạ mang hào khí ngút trời nhưng lại sống trong cảnh cô độc. Nghĩ thế, Ngải Huy không khỏi khẽ cười, cảm giác mình là một đại nhân vật quả thực rất sảng khoái.
- Càng mệt nhọc bao nhiêu, lại càng là thời điểm thuận lợi để tu luyện bấy nhiêu. Chỉ cần có thể gánh chịu được sử mệt mỏi rã rời đến đỉnh điểm, hiệu quả tu luyện sẽ cao khác thường. Trong trạng thái mệt mỏi rã rời đến đỉnh điểm, tinh thần và tư duy con người tản mạn ở mức tối đa, muốn tập trung lại là việc vô cùng gian nan.
- Vận mệnh chính là một ván bạc, người càng có nhiều thẻ đánh bạc thì càng có thể ung dung, càng có thể nhàn nhã. Đối với bọn họ, có thể nói phạm phải một sai lầm không ảnh hưởng tới toàn thể. Nhưng đối với người thiếu thẻ đánh bạc, lại không có thứ gì đáng giá, vậy thì ngoại trừ mang chính mình ra đặt cược thì không còn cách khác.
- Khai sáng tuyệt học thuộc về tự mình, chính là phản ánh đỉnh cao của khả năng lý giải nguyên lực. Tuyệt học là trình bày Đạo thuộc về chính mình.
- Nguyên lục chảy xuôi, ngũ hành sinh sôi liên tục, giống như một thể thống nhất, nên hiệu suất sử dụng nguyên lực cực cao.
- Mặc kệ đó là loại sức mạnh nào, chỉ cần đủ mạnh, thì uy lực đều kinh người. Loại sức mạnh nào, cũng mê người như nhau.
- Hắn đã hiểu, điểm quan trọng để trở thành đại sư chính là tìm ra con đường đi cho riêng mình. Thế giới này quá lớn, chủng loại sức mạnh cực kỳ nhiều, mà tinh lực con người thì có hạn. Muốn nắm giữ được chân lý sức mạnh, thì phải lược bỏ, chỉ có tinh chuyên, mới đi được xa.
- Đại sư chi đạo không cho phép do dự, chần chừ hay đưa đẩy, mà phải tìm ra thứ mình tin tưởng nhất, đặt cả tính mạng của mình vào đó, như vậy mới trở thành được đại sư.
- Nếu ngươi có khát vọng, ngươi phải tàn nhẫn với bản thân. Những cách làm hiền hòa không thể đủ để hoàn thành khát vọng.
- Trình độ của con người sẽ được thể hiện ra trong từng chi tiết nhỏ.
- Muốn có lực lượng càng lớn, cái giá phải trả càng cao.
- Thiên địa rộng lớn chừng nào, động hay không động, được hay không được cần phải tự lĩnh ngộ, sai một ly đi ngàn dặm.
- Người gặp nước thì bị ngăn cản, cá gặp nước thì lui tới tự nhiên. Phải làm sao hóa lực cản thành môi trường sống mới chính là điểm ảo diệu.
- Giữa động và bất động là cả một thế giới. Giang hồ cưỡi ngựa, gió cũng được, mưa cũng được, ghét bỏ cái này, cái kia, vậy thì đừng đi ra ngoài nữa. Ai đánh cờ lại ngại nhiều quân cờ chứ. Ta giữ lại hắn, tất nhiên có chỗ thích hợp để dùng. Từ khi bỏ gánh nặng trong lòng xuống, cả người tựa hồ cũng giải thoát, làm chuyện mình muốn làm, cả người lộ ra thanh nhã thong dong. Núi như thế nào thì thấy phong cảnh như thế đấy, ngươi không thể đứng ở dưới chân núi mà nghĩ đến phong cảnh trên núi. Đều phải đối mặt với hiện thực, nếu không muốn tiếp nhận hiện thực nơi đỉnh núi, xúc động lung tung thì có khả năng té xuống chân núi, lúc đó phải đối mặt với hiện thực nơi chân núi. Ngươi không muốn nhìn cảnh trên núi thì hoặc là nhắm mắt lại, hoặc là lăn xuống núi. Chỉ cần là tập hợp người ở đây, hòa hợp êm thấm là chuyện không thể nào tồn tại. Bọn họ nhiều người, hiểu rõ môn quy hơn so với người, nói đạo lý thì không thắng bọn họ, người càng tránh thì càng đuối lý, lấy đấu tranh để tìm đường sống mới là đạo lý. Con người kỳ thực không có quá nhiều lực chọn, cũng vì thời gian vội vã, chọn lựa sắc dục đều vì ảo giác. Thân ở trong một nhóm lợi ích, từ nhóm lợi ích này hấp thu chất dinh dưỡng, bất luận hấp thụ bao nhiêu, bất kể ngươi có bao nhiêu bất mãn, mỗi một phần lợi ích ngươi có được đều là xây dựng trên sự hy sinh của tiền nhân, trên sự thống khổ và nỗ lực, bất luận như thế nào nhóm lợi ích này cũng không nợ ngươi, chỉ có người nợ nhóm lợi ích này, lựa chọn một người và hỉ nộ ái ố cũng không quan trọng, hưởng thụ điều tốt mà nhóm lợi ích cho ngươi, thì phải vì đó mà trả giá. Ta cũng vậy, ngươi cũng vậy, mỗi người trong nhóm lợi ích đều vậy, bất luận là người nào cũng không thể làm trái, kẻ vi phạm cũng sẽ bị chém chết, đây chính là nhóm lợi ích. Muốn tu luyện thì phải bắt đầu từ việc nhỏ, tục ngữ nói, một phòng nếu còn không quét được thì ngươi dùng cái gì để quét thiên hạ? Nhiệm vụ chính của các ngươi hôm nay là quét dọn sạch sẽ những gian phòng này.
- Lực lượng thuần túy, chỉ là con dao hai lưỡi, không thể nắm trong tay hoàn toàn thì bị thương đầu tiên là chính mình.
- Nếu không dám khiêu chiến với giới hạn sinh tử, thì làm sao có thể ngộ được đạo mọt cách thực sự, có thể nắm được lực lượng một cách chân chính?
- Làm việc không cần phải để ý tới lợi lộc, mà chỉ cần chú ý tới bản tâm.
- Đạo trời rộng lớn, nhân quả khó thay đổi. Cho dù biết được cát hung thì làm sao nói tránh là có thể tránh được?
- Thay vì tìm một chân lý tuyệt đối, hãy tìm sự tuyệt đối nơi mình vì chân lý để sống chứ không phải để dạy.
- Thầy nào, trò nấy. Một tu sĩ chân chính không có đệ tử bất hảo, và một đệ tử thông minh không tìm thầy bất lương. Một tu sĩ hiểu biết phải lo làm chủ chính mình để cầu giải thoát.
- Một nền khoa học xây dựng trên căn bản của các giác quan vốn rất giới hạn, sao có thể cảm xúc vũ trụ được.
- Một lực nào cũng có phản lực đi kèm.
- Mọi vật trong vũ trụ đều quân bình tuyệt đối, không dư, không thiếu, từ hạt bụi bé nhỏ đến những dãy thiên hà vĩ đại.
- Đời người quá ngắn và luôn bị cuốn vào sinh hoạt quay cuồng. Đâu mấy ai ý thức được sự phung phí hôm nay dọn đường cho sự đau khổ ngày mai. Tất cả chỉ là những ảo ảnh chập chờn, thế mà người ta cứ coi như là thật.
- Chiến tranh chỉ là sự biểu lộ trạng thái bên trong chúng ta, là sự phóng đại các động tác hàng ngày của chúng ta. Sở dĩ nó ngày một trầm trọng hơn, là do kết quả các hoạt động kỹ nghệ, óc sáng tạo của con người. Chiến tranh không thể chấm dứt nếu các nguyên nhân gây nên cuộc chiến vẫn còn.
- Khi tâm hồn hoàn toàn an tĩnh, ta có thể tự phân tích mình, trau dồi phẩm hạnh và đón nhận những mặc khải từ cõi trên. Chỉ trong sự vắng lặng, con người mới ý thức năng lực trong mình, và chung quanh mình. Chỉ trong yên lặng, các quyền năng tiềm ẩn mới phát sinh và nảy nở. Tâm có an thì việc bên ngoài mới không vọng động, dục vọng mới chịu yên tĩnh. Con người có giải thoát các ồn ào, náo nhiệt bên ngoài, thì mới đón nhận được các hòa âm tuyệt diệu đến từ cõi vô biên. Con người cần khám phá rằng hạnh phúc ở trong tâm mình. Con người phải biết quay về với nội tâm vì mọi hình tướng, nghi thức đều là sự áp chế.
- Vật chất là nô bộc tốt, nhưng là một chủ nhân rất xấu.
- Một tu sĩ cần phải ý thức rằng mình vẫn là kẻ đang đi trên đường, đang cố gắng tìm kiếm chân lý hầu được giải thoát, chứ chưa đi trọn con đường thì đừng đòi làm những việc to lớn. Họ chỉ nên làm việc một cách nhiệt thành, nhưng không nên làm nô lệ cho vật chất.
- Tại sao lại cứ hẹn nay mai sẽ sửa tánh, tu thần như người khất nợ vậy.
- Tu hành chính là tự mình cất bước. Thiên đang không phải nơi mà ta có thể mua vé đến.
- Cái chết chỉ là một giai đoạn chuyển tiếp, chứ không phải là hết. Vũ trụ có rất nhiều cõi giới, chứ không phải chỉ có một cõi này.
- Nếu có chết chỉ là hình hai, xác thân, chứ không phải sự sống, và hình hài có chết đi, thì sự sống mới tiếp tục tiến hóa ở một thể khác, tinh vi hơn.
- Điều khoa học chưa chứng minh được không có nghĩa là điều này không có thật, vì một ngày nào đó, khoa học sẽ tiến đến mức mà họ có thể chứng minh được tất cả.
- Sự thật là không có điều gì chia cách linh hồn cả, khi ta yêu mến ai bằng những rung động chân thành, ta yêu mến họ qua linh hồn của họ chứ đâu phải chỉ qua xác thân.